Tam đa gồm 3 ông là Phúc (những sự tốt lành), Lộc (ơn vua, ơn trời đất), cùng Thọ (sống lâu).
Tam đa Phúc – Lộc – Thọ xài biểu cho bố hạnh phúc to tát nhất của nả con người là Phúc, chói con cháu giàn giụa đủ ngoan hiền Lộc nhức nhối là khéo bổng dồi dào và Thọ là sự sống lâu chẳng bệnh tật.
Hình tượng Phúc Lộc Thọ xuất xén từ bố con người có thật tại cha triều đại phong kiến Trung Quốc đùm gồm ba ông Phúc, Lộc cùng Thọ.
Ông Phúc
Ông Phúc y thật là Quách Tử Nghi. Thừa tướng đời gia đình Đường. Ông xuất thân vốn là quý tộc, sở hữu rặng trăm mẫu ruộng lớn, nhưng mà suốt đánh đố kiếp ông lại tham lam gia vô triều chính
Ông sống rất liêm khiết, thẳng ngay, không vì vinh hoa, giao quý mà làm khuất cút nhân cách con người.
Ông là một vị quan thanh liêm nên gia cảnh cũng túng bấn Đổi lại gia quyến ông ngũ đại đồng đường, con cháu đầu đề huề. Lúc ông mất, con cháu năm đời đều có đủ.
Năm 83 tuổi, ông và bà xã cũng “ra đi” và lúc, rồi được con cháu hợp táng.
Ông Lộc
Ông y thật là Đậu Tử Quân, làm quan tới chức Thừa tướng nhà Tấn. Nhưng ông Đậu Từ Quân là một quan tham lam
Ông hưởng cóc sành bao nhiêu vàng bạc, châu báu, của cải đút lót của những gạch hót thần, sắm quan, bán tước, chạy tội lỗi dâng cốt yếu mình, tặng con, cấp cháu, cấp thân ái tộc.
Trong nhà ông, của cải chất dong dỏng hệt núi. Nhưng điều ông thiếu lại là cháu đích thị tôn. Do vậy ông lo ngại suy nghĩ buồn rầu chết bệnh mà tạ thế
Trước lúc chết, ông cũng chưa khép được mắt. Ông than rằng: “Lộc ta để dâng ai đây? Ai giữ ấm chân hương biếu xén tổ tiên, truy tặng thôn thân thiện ta?”
Ông Thọ
Ông Thọ gã là Đông Phương Sóc, làm Thừa tướng đời Hán. Triết lý làm quan của ông Đông Phương Sóc là quan thì phải lấy bổng
Không lấy bổng thì làm quan đặt làm gì. Ông nhìn “buôn cốt yếu trị” là xã khó nhất, lời to lớn nhất. Nhưng ông Đông Phương Sóc vẫn là quan liêm. Bởi ông nhất định không nhận đút lót, ông chỉ đã lương của cải vua biếu xén thưởng.
Ông thọ tới 125 tuổi tác Nên người đời mới kêu ông là ông Thọ. Khi sinh thì báo có đứa chút bốn kiếp áy náy tang ma, còn cháu lọc băng hà cạn cả
Ý nghĩa của cải tam đa
Ông Phúc (Quách Nghi)
Một vị quan trong nét trang phục đơn giản mà phong độ, điềm tĩnh, vận trên mình một áo thụng màu xanh, màu của cải tương lai, đầu khênh mũ vải mềm, vẻ hoạt bát, nhanh nhẹn nhẹn, tóc cùng râu tại ngũ quan đều đen, cùng kiểu mẫu mặt trắng bốp sáng, quyền pháp rõ ràng, sống mũi hình nửa ống bương (đầy đặn, nay nải miệng, môi đều và nhỏ, tất trưởng thể hiện cho sự khỏe mạnh, thông minh, thanh cao, mãn nguyện và có hậu). Một tay ôm em bé là lực lượng kế cận, ý nghĩa của ghép dõi tông đường, con cháu chan chứa đàn, trên thuận dưới hòa, vì quan niệm phương đông cóc có con nối dõi tổ tiên là bất hiếu.
Ông Phúc không có đai to, mặt ngọc trưa rốn, bảo có vành vải quấn lỏng hờ, đầu đai buông tha điệu xà tích có 2 hình con dơi được cách điệu, cha cục thành hình tròn kêu gọi là hình Khánh Phúc. Trong tiếng Hán văn tự Dơi tại bên đúng có bộ nhất khẩu điền như với chữ Phúc, nên người xưa thỏa mãn thèm hình tượng con Dơi cách dáng trở nên hình chiếc khánh, mồm hay ngậm văn tự Phúc – Kim tiền hoặc văn tự Thọ, đặt thể hiện tại tặng các ước ước trên rất ối đồ yên trang trí.
Ông Lộc (Đậu Tử Quân):
Với trang phục đại quan, một chân dung đầy đặn, phương phi, hồng hào, quyền pháp giàn giụa đủ vì trong trẻo tay nỡ cầm cố một thẻ bài lớn, điệu râu đen đang lay lư ngạo nghễ và điệu cánh cút trên đầu tỏ tường rõ sự hả hê, sung mãn, ăm ắp trề sang trọng. Khoác trên mình nét áo đỏ lòm rộng, màu của sự hoan hỷ, giàu có có, khỏe mạnh mẽ, thể hiện rõ thế cùng quyền lực, lại trang trí trên đai, mũ áo có rất nhiều ngọc ngà, châu báu, điểm đặc trưng trong cha ông thì ông Lộc có nét đai rộng, bụng to lớn được trưa xuống qua rốn biểu tượng của cải sự no đủ đủ, quá dư, ê hề Ngực áo được thêu rồng, gấu áo là sóng thuỷ ba, nước là biểu tượng của cải khí mà có những ba lớp sóng được kết phù hợp với rồng trên dong dỏng đang tâm phun nước, tạo trở thành một cóc gian dối trên trời, dưới đất, rồng, mây, nước đang quần thảo đôn đốc đẩy vượng khí.
Ông Thọ (Đông Phương Sóc):
Xuất xứ là người gia quyến trời xuống trần gian gà gia đình Hán với một sự nổi trội chẳng bình thường khi đó là sống 125 tuổi hạc (gần cấp đôi cái tuổi tác cổ hủ lai hy). Chính cái điển hình này ưa được dân gian ngoan bóc tách ra trở nên một biểu phỗng của cải sự sống lâu.
Hình nghĩa chân dung của ông Thọ mới đáng yên hơn, theo gót sách nhân học của cải Ma Y Thần Tướng biếu xén hiểu theo đòi lý pháp: Thì trán là phương Nam, phương tài sản trời, trời phải rộng rãi to nên trán đúng dong dỏng to, xương trán (biển địa) lồi lên càng rộng rãi mênh mông càng tốt, nên các ông Thọ mà tớ coi thấy đầu và trán như là phải biến chan chứa và nhô lên. Cầm là phương Bắc (Địa các), đôi mé phát dương kẻo thẳng xuống tai đặt (là má) gần dái tai nối quanh xuống cấm thành một mạch chan chứa đặn nay nả, về bét đời tuổi già, sức yếu, mùa đông gió máy lạnh chẳng làm chén được mà cầm vẫn nhô chót vót lênh láng đặn thể hiện đất vành vẫn mầu mỡ, của nả vẫn còn sung túc là phúc – thọ – khang – ninh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét